Video: Nguyễn Đình Hải (Vè: Đập Vĩnh Trinh chuyển thể dân ca)
VÈ XỨ QUẢNG –
TRƯỜNG HỢP BÀI VÈ “ĐẬP VĨNH TRINH”
Đập Vĩnh Trinh ơi ! Xé đường mây kêu thấu
Đây Vĩnh Trinh nơi ghi dấu căm hờn
Đồi thông cao nhìn xuống kẻ sát nhân
Vạch bụi cỏ chứng tri dòng lửa cháy
Đêm hăm chín, ngày tháng giêng, năm bảy
Đêm lạnh lùng con nhạn kêu sương
Dưới bầu trời đen tối đau thương
Ai có biết chết đây vì nghĩa vụ
Não nùng giọt nước mắt rơi
Thét lên mấy tiếng, kêu trời có hay
Sương mù phảng phất gió bay
Ba mươi bảy mạng trói tay một giờ
Ai hay chúng nó phỉnh phờ
Kêu cho về ăn tết, ai ngờ việc ni
Từ chùa Bà Giáng kéo đi
Dẫn ra tới đập đêm thì tối tăm
Nhìn nhau chúng nó hằm hằm
Phân ra từng toán từ năm đến mười
Thi nhau chúng nói, chúng cười
Cho bay về “ăn tết” với người âm cung
Trói tay, thôi hết vẫy vùng
Nhìn nhau mới biết chết cùng với nhau
Hờn căm đôi mắt đỏ ngầu
Mồ cha bay ! Bay giết tao, tội gì ?
Thép gai chúng nó để y
từng đoạn, trói tay từng người
Tay chân rớm máu đỏ tươi
Miệng không mở được bởi nùi khăn lau
Não nùng đau khổ là đau
Đoạn trường một kiếp, trước sau một giờ
Ngồi nghe chim nhạn ngẩn ngơ
Khóc than mấy tiếng bên bờ đồi thông
Khóc đây: khóc vợ, khóc chồng
Khóc con chiu chít, tay bồng, tay đưa
Sát nhân chúng nó chẳng chừa
Đổ dầu vào đốt, nóng chưa hỡi trời!
Làm cho máu chảy, thịt rơi
Ra tay hớt mũi, cùng thời hớt tai
Đập răng, răng bể làm hai
Cầm dao mổ bụng, ruột lôi ra ngoài
Đớn đau chẳng biết kêu ai…
Giã từ đêm lạnh, chết ba mươi bảy người
Người đã chết cột treo hai hòn đá
Bỏ vào ghe đem thả đập Vĩnh Trinh
…
Thù này chồng chất bằng non
Vĩnh Trinh là đập vẫn còn hờn căm!
———-