VỀ BIÊN GIỚI
Về biên giới cùng em
Đến ngã ba Đông Dương
Nơi chia nhau ngọn gió
Phân đều mỗi buồn vui
Ở vùng xa biên giới
Người Xê Đăng lặng lẽ
Địu trên lưng măng rừng[1]
Đi về từ Ngock linh
Chiều biên giới tây nam
Em tròn hai con mắt
Nơi chim rừng gọi bạn
Xôn xao cánh rừng hoa
Làng Kon cheo[2] ngày ấy
Bây giờ rộng thênh thênh
Có con đường đất đỏ
Chạy thẳng vào lòng ta
Qua cửa khẩu Bờ Y
Xanh trời xanh rừng xanh
Hoa cỏ may giăng lối
Mong manh màu khói sương.
8.2003
* Ảnh đại diện: Ngã ba biên giới. (VVH).
[1] Tháng 8 đã giữa mùa mưa ở Tây nguyên.
[2] Thị trấn Đăk tô.