Thơ Đà Nẵng

451

 

Muối

 

Gió lộng đường chiều Bà Rịa

Cát dài ôm sóng phân vân

Muối ngấm làn da mằn mặn

Không em lòng cứ dùng dằng

 

Viết một câu thơ cho em

Vẫn biết là lời của sóng

Biết đâu mốt mai thành nhạc

Loài người hát tặng nhau nghe

 

Với em vẫn là mãi mãi

Mặn mòi suốt cuộc đời thơm

Nhắn nhau gởi lời bể cả

Dịu êm chiều biển Vũng Tàu

 

Biển sóng bể dâu về đâu

Mà anh muối xát mặn lòng

Nắng thơm choài mình trên cát

Chiều trôi gió lên ngàn khơi.

                        Bà Rịa – Vũng Tàu 2001