Ký ức
Bỏ làng ra phố chân rạ đồng quê
Em về đâu chòng chành gió bụi
Đà Nẵng đổi trao đêm ngày hai phía
Thành phố hoàng hôn vạn mặt trời
Đi trên phố phường ngõ ngách
Mưa lạc loài thả mình bờ rêu mỏng
Ta tìm em trong mơ và huyền thoại
Vó ngựa xa tăm đưa đón nỗi phiền
Nột chiều đi ngang qua bùng binh
Đường Hoàng Diệu dậm chân đứt dép
Xe ngựa thênh thang đâu rồi con đường nhỏ
Ngẩn ngơ buồn chiếc đứt để đâu ?
Chân đứt dép. Ừ, thì dép đứt !
Nhẹ như chưa mang dép một lần
Cả chiều mưa gió đưa xao xác
Ngất ngưởng giả đò dép không đứt quai
Ai xuôi ai thao thiết nhớ ai
Khăn gói gió đưa em bỏ làng không hẹn
Ta rưng rưng nhắn hỏi
Em về đâu ?
Cẩm Lệ
1998