Khói rơm
Trăng suông mờ hơi sương
Gió quệt vào hai má
Mùi khói rơm ập đến
Nồng nàn hơi đất đai
Chờ em đánh bò về
Hoàng hôn lên cuối bãi
Mình đứng dưới trời quê
Hai đứa rất thanh bình
Đầu tháng hai còn trẻ
Đống rơm cháy chưa thành
Ngọn lúc tối lúc sáng
Hai đứa mình kề nhau
Cầm tay em mỏng tang
Bên đống rơm thở khói
Nồng nàn và thiết tha
Khen khét và ngọt lành
Ngon như củ khoai lùi
Nướng ủ rơm ngoài bãi
Mỗi lần chiều chăn bò
Dùng dằng cầm cho nhau
Dưới trăng mờ hơi sương
Khói rơm ai đốt đồng
Quyện đầy trong lòng tay
Hít một hơi đầy ngực
Thơm phức như hương trời
Lùa bò về còn say !