Đêm Ba Mươi
Đi qua bao suối khe đèo
Những buôn làng không nhớ hết tên
Tây nguyên gió
dạt mỗi chiều bụi đỏ nắng hanh hao
Mùa vào đông con chim két lạc bầy
Vọng không gian trời mây tiếng nấc
Suối ghềnh truông buôn bản lung linh
Đêm ba mươi
Thắp ngọn đèn mà nhớ
Bạn bè ta đứa đi đứa ở
Đâu cũng quê đâu cũng nỗi nhà
Buôn Ma Thuật dừng chân trời viễn xứ
Ráng nhuộm chiều mênh mang tơ vương
Hoa bằng lăng tím đường bỡ ngỡ
Hoa Dung, Krông Pắc bồi hồi
Buôn ÊKnur những ngày hè nắng ỏi
Ta như lá lạc trong rừng sương đậm
Mắt trổ bông đọng hạt nắng vàng non
Hoa và sương
Đất và trời
Lóng lánh.
Đêm ba mươi
Một khoảng trời ở lại
Hồn nhiên dữ dội thiết tha
Còn mãi
Hòa Dung
những đêm huyền thoại
Chiều cuối năm
Thanh thản
Rộng không ngờ.
Trung Hòa-Buôn Ma Thuột 1983