CƠN LŨ QUA LÀNG (II)
Cơn lũ qua làng, nước trắng
Em băng giữa cánh đồng không
Lũ trút về quê mình
Mẹ gượng ôm cây cột cái
Lũ xô dập dềnh bờ chuối
Củ khoai lang chìm sâu
Củ riềng nằm đâu bờ dậu
Chưa nhoi mình thở một hơi.
Nắng lên !
Lũ đi
Củ sắn trườn mình sinh sôi
Hàng khoai thẳng theo bờ đất
Trong mắt mẹ ta không còn lũ
quét
Giông tố qua rồi
em thơ tròn giấc ngủ
Cha lại ra đồng cày ải
Trời trong mây hồng trở lại
Trường làng vang tiếng trống vui
Đàn em chân sáo đến trường
Cây cầu lại bắt qua sông
Nhịp đời dồn theo ngày tháng
Con gà nhà ai gáy sớm
Biết là niềm tin đang sang
Lũ đi làng ta vào vụ
Câu ca lại nối trên môi
Ngọt bùi quê nhà thơm thảo
Đồng ta mùa lại nối mùa
12.1999