CHIỀU LẠNG SƠN
Qua một con sông dài
Cho Kỳ Cùng nỗi nhớ
Đồng Đăng anh và em
Bềnh bồng mây xứ Lạng
Lên Lạng Sơn một ngày
Dọc theo miền non nước
Biên giới nào chia đôi
Cắt hai chiều vời vợi
Về biên giới xa xăm
Bến Kỳ Cùng đá chắn
Em vừa qua cửa ải
Ngang giữa lòng sông sâu
Đồng Đăng anh và em
Kỳ Lừa đi chơi chợ
Nàng Tô Thị đứng trông
Tam Thanh hoài chuông vọng
Bến Kỳ Cùng sóng vỗ
Khắp một dãi tràng giang
Sông Kỳ Cùng mãi chảy
Câu slượng thương nôn nao.
Chiều 11.6.2000 phố núi Lạng Sơn