Mùa gió

317

Mùa gió

                                  Cho con trai VP

 

Mùa thu đi qua rây nắng trước hiên nhà

Không có gió tạt vào giấc ngủ

Tin bão sắp về

thế là mùa mưa đến

gió bấc nghiêng trời

Con vào đời trong mùa gió lạnh

Ném từng luồng

vào khe phên nhọn hoắc

Nheo mắt con nhìn gió đến tự đâu?

Nóc nhà tràn đầy gió

Làm xiêu ngọn dừa

má trồng hồi mới ra giêng

Con riu mắt ngửi mùi gió

Có ruộng đồng bờ bãi

Nội còng lưng gánh rạ về nhà

 

Có một sớm mai đầy gió bấc

Ơ cha! Cái gió quê mình

lạnh lùng phóng túng

Khàn tiếng thở của con

Ba nghe trong gió

Có mùi hương của đất

hơi hướm của người

 

Ngày con ra đời

Gió tự trời quất lạnh

Hòn than không đủ ấm đôi chân

Mai sau

Mai sau

Lớn lên

Con biết giận biết yêu

Biết xót lòng nghe tiếng gió qua đêm!