gởi em
phải chi em nói với anh
những điều muốn nói
thì đâu ta phải xa nhau
anh cứ tin em hiểu ước mơ anh
vì ngày mai
em là bình minh cuộc sống
theo nhịp tim thao thức đêm ngày
mới biết yêu em đến thế
thuở yêu em anh yêu lắm cánh diều
đậu lên tóc và vờn theo gió
nay diều ơi còn là kỷ niệm
thành ngôi sao nhấp nhánh trời xa
mỏng như ánh trăng
của đêm rằm tháng Chạp
vào mắt em và rơi trên áo lụa
hôn miên man như sóng vỗ đôi bờ
phải chi
em nắm tay anh
ray rứt giận hờn
thì đâu có những mùa trăng thương nhớ
lại cứ xa nhau
nên hai đầu thương nhớ-vầng trăng
dù có là vầng trăng
nối hai đầu thương nhớ
dù có là biển sóng
ôm ấp nỗi đau riêng
thì em ơi
trăng vẫn sáng
biển muôn đời
là biển cả
mênh mông.
Buôn Ma Thuột, 7.4.1983
* Ảnh đại diện: VTDH.