cho em lúc trở về
nhẹ quá, em về như mây trôi
gió vương vấn vít mát chân hồng
ta cứ say lòng màu áo lụa
có phải vì hương trong bóng mây
rồi nữa một mùa hoa phượng ơi
có biết ve về ngẩn ngơ đâu
giấu cả thân vào trong cánh nhỏ
sợ rớt tình duyên quên hát ca
ơi em
chân qua trời đất ngã ngậm ngùi
muốn níu áo em màu áo lụa
sợ tóc em hờn như mây trôi
ta mơ giọng hát cứ như sông
từng giọt trong ta chuyện tang bồng
gọi nắng, nắng buồn hơn đôi mắt
cái nắng chiều nay nắng chẳng hồng.
7.1982
* Ảnh đại diện: Internet – minh họa