ĐI HỌC

347

       Đi học

 

        Đêm thẩm sâu một ánh lửa  bập bùng

        Bài “đi học” ai gợi lên mà nhớ

        Có một khoảng trời mượt xanh như tóc

        Làm học trò nhớ từng buổi chia tay

       

        Em múa bài “đi học” ?

        Trong ánh lửa bập bùng khi mờ khi tỏ

        Con gió vặn mình qua hàng phượng vỹ

        Bước chân em trên vùng kỷ niệm không quên

 

        Phượng vẫn trổ một màu lửa đỏ

        Nhớ nôn nao mặt đất bóng đêm ngàn

        Tuổi trẻ

        Những bài ca

        Bập bùng

        Đêm gọi lửa

 

        “Đi học” đã hoá thành điệu múa

        Chân chao nghiêng soi ánh lửa ấm nồng

        Đôi vai thanh xuân gánh ngày thơ trẻ

        Đâu xa xăm mà mờ nhạt sau lưng

 

        Giữa hai hòn đá lửa chào đời

        Đỏ rực nhớ thương, khoảng trời xanh tím lạ

        Sợi tóc ấm thơm mùi phượng thắm

        Nhớ lửa ơi,

                cứ tiếc lửa đâu rồi.

                                                                                1984