Hành hương

347

      Hành hương

 

        Tiếng chuông xao động không gian rộng

        Ngân nga vọng gọi hồn ai

        Tha thẩn trầm hương mùi mật ngọt

        Lừng lửng bay lên đồi, lên trời

        Mõ đếm lời kinh mềm lòng khách

        Bụi hồng yên ngựa dễ buông cương ?

 

        Chiều lên

                Đâu xuống nữa mà về

        Thắp sáng vì sao gọi hoàng hôn

        Từng tiếng chuông ngân u hoài vọng

        Lữ khách dừng chân cửa Huyền không

        Gió núi mây trời khói trầm u tịch

        Bùi ngùi sao canh mõ vọng đêm trường.